Phần 4: Những ngày bị nghe chửi để kiếm đồng tiền trong tủi nhục, và chứng chỉ I.T Certificate IV Cyber Security đầu tiên trên đất Úc.

By Coding Mentor

Phần 4: Những ngày bị nghe chửi để kiếm đồng tiền trong tủi nhục, và chứng chỉ I.T Certificate IV Cyber Security đầu tiên trên đất Úc.

Khi vui đừng vui quá, để khi buồn cũng đừng buồn quá, hãy sống với thái độ chấp nhận tất cả mọi việc xảy đến với bản thân. Đây là 1 trong những quan điểm sống của mình.


Bài viết hôm nay khá dài, hy vọng mọi người theo dõi mà không thấy chán nhé, khi theo dõi cuộc hành trình của mình trên đất Úc, mình hy vọng có thể mang lại cho mọi người ít nhiều kinh nghiệm mình đã có được ở Úc này.


Phần 04:

Công việc tiếp theo của mình là làm cho 01 tiệm thịt ở Springvale, cứ nghĩ với kinh nghiệm có được trước đó, mình sẽ không gặp vấn đề gì khi làm ở đây. Thế nhưng, đời không như mơ, những tháng ngày làm ở đây lại là 01 trong những nơi ám ảnh mình nhất, bởi vì người chủ ở đây thường hay la mắng.


Khi làm ở đây, dù mình làm bất cứ cái gì, dù nhanh hay chậm, dù tốt hay dở, mình cũng đều bị nghe chửi, khiến cho mình mất tự tin, không dám làm bất cứ cái gì, vì sợ là cứ làm là thế nào cũng bị nghe chửi. Những câu chửi đều rất thậm tệ, người ta thường nói: “Lời nói như dao đâm, rất dễ làm người khác bị tổn thương”. Có những hôm khi ngồi bỏ thịt vào máy xắt, hay cắt thịt, nghe chủ chửi, mà mình cảm thấy rất buồn và nhục, nhiều lúc khóc khi bị nghe chửi thậm tệ, mình tự nghĩ tại sao mình phải chịu nhục để kiếm đồng tiền như thế này.


Mình sinh ra ở Sài Gòn, gia đình cũng không giàu, mà cũng không nghèo, cũng có nhà mặt tiền, có phòng cho thuê, nên có thể xem là tầng lớp trung lưu ở cái đất Sài Thành. Hơn 30 năm sống ở Sài Gòn, từ lúc học xong, đến khi đi làm, hầu hết đều là công việc văn phòng, nên mình cũng ít va chạm hay làm những công việc lao động phổ thông, chính vì thế mình hầu như không bao giờ phải bị nghe chửi, hay bị những lời lẽ không hay từ những người chủ hay những người làm cùng.


Trước khi qua Úc, mình cũng đã từng đọc báo, hay xem những chia sẻ của những anh chị đã qua Úc và đi làm lao động phổ thông chia sẽ, cứ 10 người chủ ở Úc này, thì chắc có tới hơn ½ nữa là thường hay la mắng, chửi nhân viên, có lẽ họ nghĩ rằng, họ bỏ tiền ra thuê người làm cho họ, thì họ có quyền được chửi, hạ thấp người làm thuê. Mình nghĩ, mục đích của những người chủ này, là làm cho nhân viên phải sợ họ, để từ đó không dám qua mặt, hay ăn trộm của họ. Hoặc, có lẽ trước khi làm chủ, họ cũng đã làm thuê và phải trải qua những tháng ngày bị chà đạp, bị la mắng, chửi rủa từ những người chủ trước, vì thế bây giờ họ phải chửi lại những người đang làm thuê cho họ.


Có câu “Khi bạn hạ thấp người khác, cũng chính là bạn đang hạ thấp bản thân mình trong mắt người khác”. Một người chủ tốt, chủ giỏi không chỉ phải giỏi tay nghề, mà còn là cách họ đối nhân xử thế như thế nào. Để làm người khác sợ mình thì rất dễ, nhưng để làm người khác nể phục, tôn trọng mình, từ đó khiến họ cống hiến hết sức cho mình thì đó mới là 01 người chủ tốt và giỏi.


Sau gần 02 tháng làm ở đây, mình không thể tiếp tục được, vì ngày nào cũng trong tâm trạng lo sợ, áp lực, ảnh hưởng đến tinh thần và sức khỏe của mình. Thế là vào một sáng thứ Hai, mình không đến làm nữa, mình chỉ nhắn tin xin nghỉ, không thể tiếp tục, đồng thời cũng bỏ qua $130 tiền công 01 ngày ứng trước, do nghỉ đột xuất. Nếu lần nhắn tin đầu tiên cho chị chủ ở Hampton Park, khiến mình day dứt và suy nghĩ, thì lần nhắn tin này lại khiến mình thoải mái, như trút đi 01 gánh nặng.


Với việc bị nghe chửi quá nhiều, khiến mình cũng không đủ tự tin để tiếp tục làm thịt, thế là mình lại lên nguoiviettaiuc và đọc báo để tìm việc khác, và công việc tiếp theo của mình là đi làm Cleaning.


Ở công việc mới này, thì mỗi ngày chị chủ sẽ đến Springvale đón cả team vào khoảng 07:00 sáng, sau đó team (khoảng 4-5 người) sẽ đi vòng vòng khắp Melbounre để chùi rửa, vệ sinh nhà cho khách hàng. Công việc được chia đều cho từng thành viên, vì là người mới, nên mình được giao nhiệm vụ là chùi rửa toilet (bồn cầu) và nhà tắm cho khách. Khi xe dừng lại trước nhà khách, thì mỗi người sẽ tủa ra, đến từng phòng đã được phân công trước và phải làm xong trong khoảng 30 phút, vì một ngày phải làm cho khoảng 15 khách, nên tính ra mình chùi rửa khoảng hơn 20 cái bồn cầu và nhà tắm (trung bình cứ 1 nhà có ít nhất là 02 cái bồn cầu). Vì sử dụng chất tẩy rửa mạnh để đảm bảo chùi sạch cho khách, nên có nhiều hôm làm xong, do ngừi chất tẩy rửa nhiều quá, khiến mình không muốn ăn uống gì.


Bởi vì mình chậm chạp, nên nhiều khi mình không thể clean bồn cầu và phòng tắm đúng thời gian (chị chủ cho mình khoảng 10-15 phút để làm xong, sau đó qua những phòng lớn khác để hỗ trợ), vì thế chị chủ cũng hay la mắng mình (như là đồ chậm chạp, ngu dốt, dạy hoài mà không cải thiện, hay cỡ như em không biết làm được gì nên hồn… dù sao thì những lời la mắng này cũng đỡ hơn là những tiếng chửi rủa của chủ thịt trước). Hai em làm chung với mình, thấy mình tội nghiệp, nên thường hay qua giúp mình, hai em làm rất giỏi và nhanh, nên mình rất biết ơn hai em.


Trước giờ mình chỉ làm I.T (ngồi một chỗ với máy tính, rồi suy nghĩ để viết code, nên khi làm những công việc tay chân, đòi hỏi phải nhanh nhẹn, thì mình không thể làm nhanh được). Dù đã cố gắng hết sức để cải thiện, nhưng mình vẫn không làm hài long chị chủ, và ngày nào cũng bị la mắng, thế là làm được khoảng 02 tháng, mình xin nghĩ vì thấy ảnh hưởng đến tốc độ của team, và quyết định quay lại với nghề thịt, vì dù sao nghề thịt này mình cũng đã làm gần nửa năm, nên ít nhiều cũng biết nghề và thao tác nhanh hơn.


Có lẽ 2 điểm khiến mình nhớ nhất khi làm Cleanning, đó là mình có cơ hội được ngồi trên xe, đi khắp vùng Melbourne (từ khu West, đến khu North, East, South đủ cả) để ngắm cảnh đẹp của Melbourne, có hôm mình lên tới khu nào trên núi tuốt dưới vùng Mornington thì phải để clean 1 căn biệt thự cho khách, phải nói căn biệt thự này rất đẹp, và có view nhìn thằng xuống biển luôn (mình hay nói vui, ở Việt Nam nghèo thì lên núi sống, còn ở Úc, thì giàu mới lên núi ở 😃). Điểm thứ 2 chính là mình có cơ hội được vào xem nhà của khách (đa phần là khách Tây, nên họ trang trí, bài trí nội thất rất đẹp, hầu như nhà Tây nào, khi bước vào, đều cho một cảm giác rất ấm áp, thư thái và thoải mái) nhờ vậy mình học được cũng ít nhiều cách bài trí như họ, mọi người có thể xem hình bên dưới căn phòng khách nhà mình bài trí theo phong cách vintage 😃


Trở về ngành thịt và may thay, tiệm thịt tiếp theo mình làm là Phước Đạt ở Springvale, anh chị chủ ở đây rất tốt, dù mình làm chậm hay dở, họ cũng không hề la mắng mình, hơn nữa anh chị chủ rất vui tính, nên mỗi ngày làm ở đây khiến mình rất vui và thoải mái, nhờ vậy mình dần lấy lại sự tự tin và cố gắng cải thiện khả năng ra thịt (mình đã có thể sử dụng thành thạo meat bandsaw để cắt xương và xử lý hầu hết các loại thịt, mình có thể ra được pork chop với độ dày bằng 1 ngón trỏ (khi ra được độ dày này, thì miếng thịt sẽ ướp rất ngon, vì nó không dày mà cũng không mỏng, đây cũng là miếng sườn tiêu chuẩn mà nhà hàng Lúa kế bên yêu cầu :D…). Ngoài việc chăm chỉ, cố gắng làm hết sức, mình cũng giúp anh chị chủ những vấn đề về I.T (như set-up camera, set-up wifi…)


Sau vài thăng trầm kiếm chỗ làm, mình cũng đã ổn định ở Phước Đạt, lúc này mình biết đến các khóa học TAFE mà Chính Phủ tài trợ, thế là mình Apply vào khóa Certificate IV Cyber Security (vì mình đã có kinh nghiệm làm trong ngành I.T từ trước và show ra cái certificate volunteer mình làm lúc trước, nên bên trường cũng đã approve cho mình tham gia khóa học). Nhờ cũng hoàn thành gần hết khóa tiếng Anh, nên tiếng Anh mình cũng đã cải thiện nhiều để theo học. Ngày nhập học, mình đã rất vui, vì cuối cùng cũng thấy được chút ít ánh sáng trong cuộc hành trình quay về I.T Job ở Úc này.


Mình cũng pass và có được bằng lái xe ở Úc, bởi nếu không biết lái xe hơi ở Úc này, cũng giống như không biết chạy xe máy ở Việt Nam, muốn đi đâu hay làm gì cũng rất bất tiện. May thay, mình cũng gặp 01 người thầy tốt ở vùng Springvale, nên mình có thể pass được ngay lần thi đầu tiên (mọi người có thể inbox riêng mình, mình sẽ cho số phone của thầy nhé).


Và chiếc xe hơi đầu tiên của mình là 01 chiếc Toyota Camry 2006, mình cũng may mắn mua được chiếc xe tốt này với giá $7.000, mình không cần phải bỏ thêm tiền ra để sửa chỗ này chỗ nọ, chú bán xe cho mình cũng rất tốt và nhiệt tình, giúp mình hoàn thành đủ hết giấy tờ. Ngày có chiếc xe hơi đầu tiên trong đời, mình đã lấy và chạy khắp vùng Springvale và các vùng lân cận luôn 😃


Vì phải đi làm, nên mình phải học part-time, ban ngày mình làm từ 07:00 đến 03:00, về nhà ngủ 1 chút, sau đó mình học từ 06 giờ chiều đến 09 giờ tối, vì học part-time nên mình phải học tới 02 năm, những ngày đầu tiên học khóa này, rất đông người học (khoảng 40 người) nhưng đến giai đoạn cuối thì chỉ còn đúng 08 người theo hết khóa.


Do có kiến thức về I.T, nên cũng giúp mình theo hết khóa học Cyber Security này, khóa này chủ yếu cho bạn những kiến thức ban đầu về bảo mật Network, cách nhận biết và đánh giá rủi ro các lỗ hổng bảo mật (inside và outside), soạn các policies và plan, backup để đối phó với những tình huống bị tấn công, sử dụng các công cụ để nhận diện và block các rủi ro an ninh mạng…


Có thể nói Úc là 01 trong những quốc gia mục tiêu và ưa thích của các hoạt động và tấn công mạng (đủ mọi hình thức từ malware, phishing – social engineering attack, online scams, ransomware…) Đứng trước những rủi ro này, Úc hiện và sẽ cần rất nhiều nhân lực trong ngành Cyber Security này (theo thống kê, số lượng nhân lực trong ngành Cyber Security này hiện không đáp ứng đủ nhu cầu tuyển dụng của các công ty không chỉ ở Úc, mà còn trên toàn thế giới). Các bạn trẻ có thể xác định và theo học ngành này để có nhiều cơ hội hơn ở Úc này nhé.

Phần 05: Công việc hãng đầu tiên và căn nhà mơ ước đầu tiên trên đất Úc.


Hình dưới là mình chụp chung với ông chủ Phước Đạt, chiếc xe đầu tiên, phòng khách nhà mình, bằng I.T đầu tiên chuẩn Úc 😃

Mình có website www.kubolabs.com.au và Kênh Youtube: https://youtube.com/channel/UC56JHRvM8SXqzTSOIrEQ8Rg Mọi người ủng hộ nhé.

 

Tags

Related Posts