Phần 3: Bén duyên với nghề thịt (Butcher) và công việc Volunteer đầu tiên trên đất Úc.

By Coding Mentor

Phần 3: Bén duyên với nghề thịt (Butcher) và công việc Volunteer đầu tiên trên đất Úc.

Hy vọng là mọi người vẫn còn hứng thú với cuộc hành trình quay về I.T Job ở Úc của mình nhé 


Phần 03 - Bén duyên với nghề thịt (Butcher) và công việc Volunteer đầu tiên trên đất Úc...


Vậy là chỉ chưa được 01 tuần mình đã bị fail 2 lần kiếm Job tại Úc (barber và đóng máng xối). Gạt qua nỗi buồn 01 bên, mình luôn có suy nghĩ đó là sống phải nhìn về phía trước, vậy là mình tiếp tục kiếm việc trên báo và website nguoiviettaiuc, mình thấy có 01 tiệm thịt của người Việt ở Hampton Park đang cần người, lên google map search thì thấy Hampton Park ở khá xa từ vùng Springvale, để đến đó mình cần phải đi Train và Bus. 


Lúc này, thì không còn sự lựa chọn nào nữa, và mình cũng buộc phải có việc làm để mà chuẩn bị đóng tiền nhà sắp tới, mình liền gọi điện cho chị chủ, và được hẹn ngày mai bắt đầu đến shop làm lúc 06:00 sáng. Mình cũng hơi lo vì lần đầu tiên phải đi Train, mình lên Google Search các kiểu như phải Stop ở Station nào, rồi phải bắt xe Bus nào tiếp theo để đi đến Hampton Park Shopping Centre. Mình cũng Search trên Youtube để biết nghề thịt Butcher ở Úc làm ra sao…


Đúng 04:00 sáng hôm sau, mình lật đật chuẩn bị, rút kinh nghiệm, lần này mình mang hộp cơm bự chảng để mà ăn . Đầu tiên, mình bắt Bus 902 để đến Springvale Station, sau đó mình mua card Myki và nạp tiền vào để đi Train đến Hallam Station, sau đó mình phải bắt thêm 1 tuyến xe Bus 863 mới đến được Hampton Park Shopping Centre, cũng may ngày đầu tiên, mình được 01 em trai người Việt cũng làm ở Shop đón mình ở Springvale Station để hướng dẫn mình đi thế nào.


Đến Shop vừa kịp lúc 06:00, mình chào anh chủ và các anh làm chung ở Shop, rồi bắt tay vào làm ngay để chuẩn bị open Shop, ngày đầu tiên mình được giao chuẩn bị các khay thịt gà như drumstick, drummet, skin-on, skin-off breast fillet…sắp xếp lên khay gọn gàng, đẹp đẽ, rồi wrap lại để cho nhìn bóng bẩy, hấp dẫn, khó nhất vẫn là phần wrap, phải canh sức làm sao để không quá mạnh mà làm rách giấy wrap, cũng may là mọi người trong shop rất nice, đã hướng dẫn và giúp mình.


Giai đoạn chuẩn bị, sắp xếp các khay thịt đã xong, mình hồi hộp chuẩn bị đón người khách đầu tiên, vì trước giờ có biết đứng shop, buôn bán, tiếp khách là gì đâu, mà khu vực Hampton Park này đa phần lại đều là Tây, India, cũng có người Việt nhưng không nhiều, nên chắc chắn là mình phải chào mời bằng tiếng Anh (cũng tự tin 1 ít vì ngày hôm trước mình đã bỏ time ra lên Youtube học căn bản tiếng Anh bán hàng như Morning, How are you, How can I help you, May I help you, What would you like…haha nhức đầu quá)


Đang đứng cười như thằng khùng để mời khách, mà trong lòng cứ mong đừng có ai vào mua để mình khỏi phải bắn tiếng Anh cùi bắp haha, bất thình lình 01 ông Tây đến gần quầy kiếng, mình thu hết can đảm liền nói: Hello Sir, how can I help you. Ông Tây nhìn mình và cũng cười thân thiện, rồi sau đó ổng chơi 1 tràng tiếng Anh Aussie, mình liền nghĩ: thôi bỏ mịa rùi, chả biết ổng muốn mua gì luôn rùi >..< 


Mình liền nói: Sorry Sir, my English is not good and this is my first working day, can you speak slowly for me understand, I am trying to learn and improve my English. Ông Tây nhìn mình, rồi may mắn là ổng cũng hiểu tiếng Anh Đông Lào của mình muốn nói gì, thế là ông liền nói chậm, đồng thời ông lão cũng chơi ngôn ngữ ‘To Quơ’ và chỉ vào thịt mà ông muốn mua, mình liền nói cám ơn ông, sau khi tính tiền, mình nói mình mới qua Úc và đang cố gắng học tiếng Anh, ông cũng nói “chúng ta học cả đời và nói mình cố gắng lên” lúc này mình cảm động, đồng thời nhờ đó mà có thêm tự tin giao tiếp với khách hàng khác.


Cả ngày hôm đó, câu tiếng Anh mình nói nhiều nhất có lẽ là “I’’m sorry, my English is not good and this is my first working day, can you speak slowly…” và mình thấy hầu hết người Úc nào cũng sẵn lòng nói chậm, và thông cảm mà waiting với những thao tác chậm chạp của mình, khiến mình rất vui và cũng đỡ lo lắng.


Đến giờ ăn trưa, thì mọi người thay phiên nhau ăn, mình cố gắng ăn cho nhanh phần cơm trưa, để có thể quay lại làm nhanh nhất có thể, vì mình không muốn bị fail ở công việc này nữa.

Tiếp tục ca 2, mình vẫn cứ chơi tiếng Anh mắm tôm của mình để chào mời, và giao tiếp với khách hàng, gặp khách hàng nào mình cũng mở 01 nụ cười tươi rói, mà cái mặt mình mà cười thì nó nhìn hơi bị thô bỉ , nhưng cũng may là không gặp bất kỳ 01 sự cố nào nữa, đến khoảng 05:00, thì anh chủ kêu mình chuẩn bị dọn dẹp để close shop, mình thu hết các khay thịt, đồng thời gom rác lại đem đi đổ, sau đó dùng nước chùi rửa sạch sẽ các gian kiếng, bàn…và việc gì đến cũng đến, anh chủ gọi mình lại và nói ngày mai em tiếp tục đến làm việc, lúc này mình mừng như muốn khóc, vì cuối cùng cũng đã có nơi chấp nhận cho mình công việc, mình cám ơn anh chủ rối rít, rùi chạy vội ra đón xe Bus đến đến ga Hallam và về Springvale.


Khu Hampton Park có thể xem là khu ngoại ô xa xôi ở Melbourne này, mình cũng thường thấy người Da Đen hay đi từng nhóm rảo quanh khu vực này, nên mỗi khi ngồi đợi Bus chiều tối mình cũng rất lo và sợ.


May mắn, gặp được anh chị chủ người Việt tốt bụng, hướng dẫn cho mình những bước đầu để làm Butcher ở Úc, như cắt thịt, lóc xương, làm mince, hay sử dụng Meat Bandsaw thế nào, có thể nói khi bắt đầu dùng Bandsaw, mình đã rất sợ, cứ tưởng tượng có ngày mấy ngón tay, hay cả bàn tay của mình mà bị lưỡi cưa của Bandsaw cắt qua, thì 100% là đắc đạo thành Quách Tĩnh luôn… Anh chủ lúc nào cũng khuyên làm với Meat Bandsaw, mình phải thật cẩn thận và cắt chậm thôi, khách có hối thì kệ khách, hay khách có yêu cầu cắt nhỏ, hay cắt khó quá, thì mình có thể từ chối, vì sự an toàn cho mình. 


Có thể nói khoảng thời gian mình làm ở Hampton Park là khoảng thời gian mà ngày nào mình cũng không nhìn thấy mặt trời hết (dậy lúc 04:00 sáng, đứng trong shop cả ngày, về tới nhà cũng 07:00 tối…) Hơn nữa, có những khi Train phải bảo trì hay gặp sự cố, mình lại phải đón thêm 1 chuyến xe Bus để đến ga Dandenong mà đón Train về Hallam, hay khi hoàn toàn không có train nào chạy, mình phải đón Uber để đến Shop (ngày nào phải đón Uber, là coi như ngày đó mình đi mất ½ ngày lương). Những tháng ngày làm ở Hampton Park, do thức sớm và công việc cũng khá nặng, nên mình từ 85kg ở Việt Nam, giảm còn khoảng 76kg chỉ trong vòng 2-3 tháng qua Úc. Nhưn mình luôn cố gắng làm hết sức và chăm chỉ, để cám ơn anh chị chủ đã giúp mình.


Gắn bó với Shop đưoc khoảng 03 tháng, do qúa xa, đi lại bất tiện, và mình cũng chuẩn bị đi học 510 giờ tiếng Anh của chính phủ (nên không thể làm liên tục 07 ngày được nữa), mình nghĩ đã đến lúc thử đi xin việc ở khu vực gần nhà, do có kinh nghiệm bán thịt, mình kiếm được 01 shop thịt ở Springvale chấp nhận cho mình làm 04 ngày 01 tuần, để mình có thời gian đi học tiếng Anh.

Tính của mình thì rất ngại khi phải từ chối, hay làm người khác thất vọng, mình cũng không có đủ can đảm để xin nghỉ trực tiếp với anh chị chủ (bởi vì anh chị chủ đã rất tốt với mình), nên ngày cuối làm ở shop, lúc chiều tan ca, mình âm thầm để lại giày, và bộ quần áo làm việc ở lại shop, rồi tối đó mình nhắn tin xin nghỉ việc, và cám ơn anh chị đã giúp mình thời gian qua.


Một bài học dành cho mình khi sống ở Úc, đó là phải thẳng thắn trong mọi vấn đề, rõ ràng cách xin nghỉ việc của mình như trên là không đúng, bởi vì sẽ khiến chị chủ không kiếm được người thay mình, nếu mình can đảm, thẳng thắn thông báo cho chị chủ trước 01 tuần, thì sẽ tốt hơn. Nhưng chị chủ cũng hiểu cho mình, chỉ khuyên mình nên báo trước, để chị có thể kiếm người thay.

Vậy là mình tiếp tục 01 cuộc hành trình mới, mình học tiếng Anh 3 ngày 01 tuần, và làm 4 ngày còn lại. Trong thời gian học tiếng Anh, mình tình cờ biết được ở Úc có những công ty nhỏ, hay small business cần người làm volunteer, mình nghĩ với tình cảnh như mình hiện tại, thì hoàn toàn không thể kiếm được Job I.T, mình nên kiếm 01 Job Volunteer mà có liên quan đến I.T để bổ sung cho background experience ở Úc này, đồng thời nếu background có show ra volunteer job, thì ít nhiều gì cũng cho mình thêm cơ hội để có thể kiếm được Job I.T thực thụ sau này.


Mình tìm đươc 01 công ty ở Moorabbin chuyên thu gom các món đồ điện tử, pc… bị hư hay không xài nữa, thì họ sẽ sửa lại, sau đó bán rẻ hoặc quyên góp chúng cho các tổ chức từ thiện, và họ hiện đang cần 01 người giúp họ cải thiện lại Website để hiển thị rõ ràng và responsive trên tất cả thiết bị. Mình liền liên hệ và họ hẹn mình đến công ty vào tuần sau.


Sau khi đến công ty ở Moorabbin, tiếp mình là 01 ông lão trông như ông già Noel với râu tóc bạc trắng . Ông tên Danny, và nghe ông giới thiệu về công ty, do website được xây dựng đã rất lâu, nên giao diện hiển thị rất rối và không đáp ứng Local SEO, ông mong muốn cải thiện website, để cho mọi người biết đến, từ đó ông có thể thu gom, tận dụng và tái chế lại những thiết bị điện tử và quyên góp chúng, khiến chúng có ích hơn. Mình cũng rất thích ý tưởng của ông, và hứa sẽ giúp ông hoàn thiện website.


Mình đến chỗ làm Volunteer mỗi thứ 3 và thứ 5 từ 01:00 chiều, sau khi kết thúc việc học tiếng Anh ở trường vào buổi sáng, mình đón Uber để đến chổ làm Volunteer. Làm được khoảng gần 1 tháng rưỡi (chắc tốn cũng một mớ tiền Uber đi đi về về ), thì mình cũng đã hoàn thiện website cho công ty, ngày tạm biệt, ông cám ơn mình, và còn cho mình một certificate volunteer. Cầm cái certificate, mà mình vui quá trời, vì có thể nói đây là Certficate chuẩn Úc đầu tiên mà mình có được haha.


Hình dưới la hình mình khiêng thịt, certificate và chụp chung với ông Danny.


Phần 04: Những ngày bị nghe chửi để kiếm đồng tiền trong tủi nhục, và chứng chỉ I.T Certificate IV Cyber Security đầu tiên trên đất Úc

Mình có website www.kubolabs.com.au và Kênh Youtube: https://youtube.com/channel/UC56JHRvM8SXqzTSOIrEQ8Rg Mọi người ủng hộ nhé.


Tags

Related Posts