Phần 1+2: Những Ấn tượng đầu tiên về Úc + Công việc và những giọt nước mắt đầu tiên trên nước Úc.

By Coding Mentor

Phần 1+2: Những Ấn tượng đầu tiên về Úc + Công việc và những giọt nước mắt đầu tiên trên nước Úc.

Hi mọi người, hôm nay mình muốn chia sẽ về cuộc hành trình quay trở lại I.T Job ở Úc. Vì là dân kỹ thuật, nên văn chương, câu chữ không được hay, mọi người thông cảm nhé.


1 -- Những Ấn tượng đầu tiên về Úc --

Mình đến Úc vào 01 ngày tháng 04 cách đây 3 năm (2018), đây cũng là thời điểm mùa Thu ở Úc, bên cạnh mùa Xuân thì mùa Thu cũng là mùa mình thích nhất ở Úc này, bởi tiết trời se se lành lạnh, không nóng mà cũng không lạnh lắm.


Ngay khi bước ra khỏi sân bay Tullamarine, với tiết trời lành lạnh cùng với không gian thoáng đãng, nước Úc làm mình nhớ đến cái cảm giác lâng lâng như khi lần đầu tiên đến Đà Lạt (nhưng là Đà Lạt của những năm 90…), buồn thay lần cuối mình đến Đà Lạt là năm 2015 thì đã không còn cho mình cái cảm giác này nữa.


Để tiết kiệm tiền, mình đi xe Bus từ sân bay Tullamarine về Springvale, mình không nhớ là phải đi mấy tuyến xe Bus, nhưng tuyến cuối cùng là 902 chạy về Springvale. Ngồi trên xe Bus, mình có cơ hội ngắm nhìn cảnh vật 2 bên đường, và mình ấn tượng  về Úc là mọi thứ đều rất rộng lớn, từ những con đường, cảnh vật, cây xanh…khác với 01 Sài Gòn luôn chật chội và tấp nập. Đặc biệt khi chạy đến Springvale, ấn tượng thứ hai là nhìn 02 bên đường với các cửa hàng san sát cùng với bảng hiệu tiếng Việt, lại khiến mình nhớ đến con đường Quang Trung (con đường sầm uất nhất Gò Vấp) gần nhà.


2 -- Công việc và những giọt nước mắt đầu tiên trên nước Úc --

Mình qua Úc ở độ tuổi 32, đây là độ tuổi lấp la lấp lửng, không trẻ như 20, hay không già như 40-50, cái khó của những người ở độ tuổi này đó là phải cố gắng  làm sao có thể ổn định mọi thứ để chuẩn bị cho độ tuổi 40, là độ tuổi rất khó để có thể xoay chuyển nếu đi chệch đường.


Nếu qua Úc ở độ tuổi 20 thì mọi việc sẽ dễ dàng hơn, vì ở độ tuổi này, qua Úc chỉ để tập trung học và kiếm 01 bằng cấp chính thức tại Úc. Nhưng ở độ tuổi 30, lại không có điều kiện như mình, nên việc học để kiếm bằng cấp giai đoạn đầu này quá khó khăn với mình, bởi mình cần tập trung kiếm việc để có thể ổn định cuộc sống khó khăn ở Úc.


Mặc dù hơn 10 năm làm I.T ở Việt Nam, thế nhưng bằng cấp và tiếng Anh lại quá tệ, nên ngay khi còn ở Việt Nam, mình đã xác định là sẽ phải lao động phổ thông bên Úc thời gian đầu, chính vì thế mình cũng đăng ký học 01 khóa hớt tóc căn bản 03 tháng ở Việt Nam, với mong muốn có thể xin vào làm cho các tiệm hớt tóc người Việt.


Ngày thứ 02 ở Úc, với cảm giác vẫn còn lâng lâng tại 01 vùng đất mới đẹp như Úc này, khiến mình nổi hứng muốn chạy bộ (hơn 30 năm ở Việt Nam, số lần chạy bộ của mình chắc đếm trên đầu ngón tay haha).


Ngày thứ 03 mình bắt đầu lân la đến các tiệm hớt tóc ở Springvale, thế nhưng vào xin việc, thì tiệm nào cũng đòi kinh nghiệm, mà chỉ với 03 tháng ít ỏi học hớt tóc ở Việt Nam, khiến mình đều bị từ chối. Vậy là ước mơ đầu tiên trở thành 01 Baber đã bị dập tắt trên nước Úc này.


Không kiếm được job hớt tóc, nên mình nghĩ, thôi thì công việc nào cũng được, miễn kiếm được tiền để ổn định là ok, thế là mình bắt đầu kiếm việc trên website https://nguoiviettaiuc.com/viec-lam... (có thể nói đây là 01 trong những website giới thiệu việc làm rất nổi bật tại Úc), mình thấy có công việc đóng máng xối rất hấp dẫn, mà lại gần khu Springvale, và đặc biệt là có thể đón 1 chuyến xe Bus chạy thẳng đến luôn. Vậy là mình gọi điện để xin thử việc, cũng may là không phải nói tiếng Anh giới thiệu, bởi đầu bên kia nghe giọng người Việt, và nói được tiếng Việt là mình mừng bà cố luôn. Họ hẹn mình ngày hôm sau bắt đầu thử việc từ 09:00 sáng.


Có được cuộc hẹn cho công việc đầu tiên này, mình rất mừng và thậm chí đêm đó còn không ngủ được, vì cảm giác hồi hộp, vui sướng khi có được công việc đầu tiên ở Úc. Đúng 06:00 sáng hôm sau, mình đã lật đật thu xếp và đón xe Bus 902 để đến chỗ xưởng, mình muốn đi sớm để có thể tìm đường đến chỗ làm, sau gần 01 tiếng lần mò, cuối cùng mình cũng đến được chỗ xưởng làm lúc 08:00 sáng, đợi chừng 30 phút, thì mình được dẫn vào. 


Sau khi nghe giới thiệu, thì mình được giao công việc là đóng các máng xối, mình hớn hở bắt tay vào việc ngay, mình cao 1m78, thời điểm qua Úc thì mình nặng khoảng 84kg, nên mặc dù hơn 10 năm làm công việc văn phòng, nhưng mình tự tin có đủ sức khỏe để làm những công việc tay chân thế này. Mình hăng say đóng, rồi chỗ nào không hiểu, mình được các anh, các chú người Việt trong xưởng chỉ dẫn, lần đầu làm công việc với búa, kềm, đinh… mình rất lóng ngóng, bởi trước giờ có đụng đến những thứ này lần nào đâu, rồi nửa buổi sáng cũng trôi qua, đến khoảng 12:00 hay 13:00 thì tới giờ ăn trưa, do cứ nghĩ chỉ thử việc nửa buổi sáng, nên mình không mang cơm trưa đi, anh chủ hãng cho mình 01 gói mì để ăn tạm, sau đó mình bắt đầu vào ca 2.


Không như ca 1, ở ca 2 làm được tới khoảng 03:00, mình bắt đầu thấm mệt, phần vì gói mì không đủ (sức mình ăn thường là phải 2-3 tô cơm mới đủ), phần vì cái lưng quá mỏi, do phải đứng và khom liên tục để đóng các máng xối từ 09:00 sáng, chịu không nổi, mình đành phải ngồi bệt xuống đóng, tốc độ đóng cũng không thể nhanh như lúc đầu, thấy mình ngồi đóng, anh chủ ra nhắc nhở, mình sợ quá lại phải cố gắng đứng lên để đóng, có thể nói khoảng thời gian này là lần đầu tiên mình trải nghiệm trong đời, vừa mệt, vừa đói, có lúc mình như muốn khụyu hẳn xuống, nhưng vẫn cố gắng để hy vọng có thể được nhận vào làm công việc này.

Đến khoảng 06:00, thì anh chủ tới gọi mình vào văn phòng, bước vào với tâm trạng hồi hộp, lo sợ bị từ chối. Anh chủ đưa cho mình $50 và nói mình không đạt yêu cầu, nên không cần phải đến vào ngày mai. Mình cũng biết mình đã làm không đủ tốt ở ngày đầu tiên này, nên đành phải xin lỗi do không đạt yêu cầu và cầm tờ $50 ra về.


Ra tới cổng, 01 em người Việt thấy mình thất tha thất thẩn bước cà nhắc (do 2 cái đầu gối đã hết xì quắc luôn rồi), cho mình đi nhờ xe, mình mừng quá, do nếu đi xe Bus, mình phải đi bộ 1 quãng, rồi phải ngồi đợi nữa. Mình không nhớ em người Việt này tên gì, nhưng phải ngưỡng mộ em ấy, vì chỉ qua mới gần 1 năm, mà em ấy có thể lái xe hơi, và làm rất thành thạo trong xưởng.


Về tới nhà, thất thần ngồi xuống, cầm tờ $50 trong tay, chợt 02 khóe mắt mình cay cay và khóc lúc nào không hay, là thằng đàn ông hơn 30 tuổi đầu, bắt đầu ra đời, va chạm, và kiếm những đồng tiền đầu tiên khi mới 20 tuổi ở Việt Nam, mình ít khi nào phải rơi những giọt nước mắt vì những chuyện thế này.


Thế nhưng chỉ mới qua Úc chưa được 1 tuần, nước Úc đã cho mình thấy mình bất tài thế nào, và đây cũng là lần đầu tiên mình bị từ chối thẳng thừng sau khi thử việc. 


Ngồi khóc, mình lại nhớ đến 1 câu trong bài hát Stronger của Kelly “What Doesn't Kill You Makes You Stronger”, và mình quyết tâm sẽ phải đi lên bằng mọi giá ở nước Úc này.


Phần 03 - Bén duyên với nghề thịt (Butcher) và công việc Volunteer đầu tiên trên đất Úc...

Mình có 1 kênh youtube, mọi người ủng hộ nhé: 

https://youtube.com/channel/UC56JHRvM8SXqzTSOIrEQ8Rg

 

Tags

Related Posts